Nguyên tác: Hubert Hermans - Nhà tâm lý học Hà Lan, người
đề xướng Học thuyết về Cái ngã có tính đối thoại (Dialogical Self Theory) và
cách tiếp cận DSA
http://www.dialogicalinstitute.com/index.php/approach-methods/19-general/73-what-is-the-dialogical-self-approach
Người dịch: Nguyễn Minh Tiến
Phương pháp tiếp cận “bản ngã có
tính đối thoại” (Dialogical Self Approach)
Bạn không phải là một thể thuần
nhất (unity); bạn là một thể phức hợp (multiplicity) đang cố gắng trở nên một
thực thể thuần nhất. Cách tiếp cận “bản ngã có tính đối thoại” (DSA) là phương
pháp thực hành áp dụng trong việc hướng dẫn (coaching), huấn luyện (training)
và tham vấn (counseling), qua đó, thân chủ được mời gọi thực hiện việc khám phá
và hiểu biết về tất cả những khía cạnh khác nhau trong chính bản thân họ (chẳng
hạn là, “tôi” như một người đang hưởng thụ đời sống, “tôi” như một người làm việc
siêng năng, “tôi” như đứa con của cha mẹ tôi...), và những cảm xúc quan trọng của
họ. Cách tiếp cận này chú trọng vào những khía cạnh khác nhau ở bản thân một
con người, không chỉ với những ý nghĩa khác nhau về mặt cảm xúc, mà còn ngụ ý đến
những sự đối lập và xung đột.
Một trong số những trách vụ quan
trọng nhất trong đời sống đó chính là xây dựng một mối liên hệ giữa các khía cạnh
đối lập nhau nhiều nhất trong bản thân mình và tìm cách lập nên một sự quân
bình tương đối giữa những khía cạnh ấy. Để nhận ra điều này, bạn cần phải nhận
biết đâu là mối liên hệ giữa các khía cạnh ấy. Một người khi trải qua tình trạng
stress ở mức độ cao, có thể nhận thấy ra bản thân anh ta đang ở trong một vị thế
nào đó (ví dụ, “tôi” như một người luôn luôn kiểm soát tốt), trong khi đó, những
vị thế “tôi” khác (ví dụ, “tôi” như một người đang tìm kiếm chiều sâu và những
ý nghĩa) đang tạo nên áp lực từ trong thâm sâu do chúng chưa được lưu tâm và thỏa
mãn. Cách thức đưa những vị thế “tôi” khác nhau ấy để chúng được tiếp xúc với
nhau sao cho mỗi bên có thể nhận biết các phía khác, từ đó có thể phối hợp với
nhau thay vì tranh chấp với nhau.
Những gì bạn đang làm không hẳn
đã ăn khớp với con người của bạn
Đôi khi có những người, trong nhiều
năm, đã sống và làm việc từ một vị thế ‘tôi” riêng biệt nào đó có tính không ăn
khớp với bản thân họ. Ví dụ, một người được xem bởi những người khác, và cũng bởi
chính anh ta, như một người thành công trong một công ty gia đình, nhưng anh ta
lại có cảm nhận về một sự bất mãn mơ hồ khi bản thân mình chẳng bao giờ được hiểu
một cách đầy đủ. Trong những trường hợp như thế, phương pháp DSA sẽ giúp họ nhận
biết về những vị thế “tôi” (I-positions) nằm tiềm ẩn bên trong, nhưng một khi được
kích hoạt, lại có thể biểu hiện một cách mạnh mẽ. Việc này có thể làm cho người
ấy phát hiện ra trong mình có một ao ước xuất hiện từ lâu, nhưng chưa bao giờ
được thỏa mãn, và cũng chưa bao giờ được
nhận biết: đó là để khởi đầu cho một nghiên cứu hoặc để trở nên đi sâu vào nghệ
thuật. Việc nhận ra những ao ước này có thể giúp người ấy có được con đường làm
nên những ý nghĩa mới cho đời sống của mình.
Trong tiểu thuyết The Steppenwolf, Herman Hesse đã viết về
Harry, một người có hai tính cách đối lập nhau: một con sói và một con người.
Con sói thì có tính chất hoang dã và luôn tìm kiếm tự do, ứng xử xung động và hỗn
độn; phần con người thì lại kết nối với những tư duy, với văn hóa và với bản chất
cao thượng.
“Niềm tin sâu sắc ấy thúc đẩy anh
ta hướng đến tinh thần, đến Thượng Đế, còn những ao ước nóng bỏng kia lại đưa
anh ta người về với thiên nhiên, với mẹ. Cuộc sống của anh ta lắc lư giữa những
lực ấy, trong lo âu run rẩy...”
Hai mặt của con người anh ta, khi
chống nhau, khi chiến tranh với nhau, thì cái này muốn tiêu diệt cái kia...
Harry muốn loại bỏ một trong hai
mặt khác nhau ấy. Khi anh ta cảm thấy năng lượng của sói trỗi dậy, anh muốn
quên đi phần con người; còn khi anh ở vào vị thế con người, anh lại muốn loại bỏ
đi phần sói trong anh ta.
Vấn đề thực sự không nằm trong sự
khác biệt, mà là ở mối liên hệ, tức là sự đối kháng thường xuyên giữa hai phần ấy.
Câu hỏi để tự phản ảnh:
- Có những khía cạnh nào đối lập
nhau nhiều nhất trong con người bạn?
- Có những tình thế nào để chúng
có thể hợp tác được với nhau hay không?
Một con người nhưng có những mặt
(khía cạnh) khác nhau
Tính đa dạng của những vị thế
“tôi”, cả trong ý thức lẫn trong vô thức, cùng với những cảm xúc đi kèm theo
chúng, là trọng tâm trong cách tiếp cận DSA. Tuy nhiên, cơ bản của phép tiếp cận
ày còn rộng hơn thế. Các vị thế “tôi” không đứng riêng lẻ, tách rời nhau, mà có
thể trở nên được bao gồm trong những cuộc “đối thoại” qua lại với nhau (vì thế
mới có tên gọi là “bản ngã có tính đối thoại”). Một ai đó có thể trải nghiệm sự
xung đột giữa hai vị thế “tôi”, ví dụ như “tôi vừa muốn có một thách thức mới
trong công việc, vừa vẫn muốn có sự an toàn và chắc chắn”. Vị thế thứ nhất thôi
thúc người ấy rời khỏi cơ quan nơi mình đang làm việc để tìm kiếm một công việc
mới. Tuy nhiên, cùng lúc, người ấy lại lo sợ bước đi này sẽ khiến mất đi sự an
toàn của công việc đang làm. Rồi khi bên trong người ấy bắt đầu mối quan hệ
mang tính đối thoại giữa hai vị thế nói trên, người ấy có cơ hội để “đi tới, đi
lui” giữa hai vị thế, khảo sát sâu về chúng, và rồi sau đó, tìm thấy được một
“vị thế thứ ba”, tại đó có thể hội tụ được hai vị thế đối lập ban đầu. Theo
cách này, người ấy đi đến quyết định rằng sẽ tiếp xúc với sếp của mình để bàn bạc
về khả năng có một công việc mới trong cơ quan làm việc hiện thời của mình. Giải
pháp này, dưới hình thức một vị thế thứ ba, mang đến cho người ấy một cơ hội
thách thức mới, trong khi vẫn không mất đi sự an toàn mà người ấy vẫn xem là
quan trọng.
Một con người khác như là một phần
của chính bạn
Một nét đặc biệt trong DSA đó là
có những con người quan trọng làm nên những phần trong cái ngã có tính đối thoại của chúng ta. Cha,
mẹ, anh, chị, thầy, bạn, đồng nghiệp... đều có thể trở nên thành phần của một bản
ngã được mở rộng ra bên ngoài môi trường xã hội. Một người nào đó có thể quen với
cách suy nghĩ, cảm nhận, hành xử, như thể cha hoặc mẹ mình vẫn thường làm thế.
Nếu không nhận biết được việc này, người ấy có thể vẫn bắt chước theo cách của
cha hoặc mẹ mình trong chính cách thức của mình, hoặc vẫn làm mãn nguyện những
ước muốn của cha mẹ ngay cả khi họ đã qua đời. Bằng cách thực hiện cuộc khảo
sát bản thân dựa trên nền tảng cách tiếp cận DSA, người ấy sẽ được đối diện với
câu hỏi rằng đâu mới là vị thế của chính mình và được thách thức làm một sự
phân biệt rõ giữa đâu là điều cha mẹ mình muốn và đâu là điều mà chính bản thân
mình muốn. Trong việc nghiên cứu và ứng dụng lâm sàng của chúng tôi, chúng tôi
nhận thấy rằng những ai khác nếu có ý nghĩa quan trọng trong cuộc đời của một
người đều có những vị trí nổi trội bên trong cái ngã có tính đối thoại của người
ấy, và những “vị thế đến từ bên ngoài” ấy - theo như cách gọi của chúng tôi -
có thể gây lấn át các vị thế khác, kết quả là những vị thế kia sẽ không thể biểu
lộ một cách đầy đủ, và sự an lành của tâm trí cũng phải trả giá. DSA không chỉ
lưu tâm đến mối quan hệ có tính đối thoại giữa những vị thế “tôi”, mà còn chú
trọng đến những tính chất nổi trội tương đối và cạnh tranh ở giữa chúng với
nhau.
Trong cái bóng của chính bạn
DSA không chỉ chú trọng đến những
vị thế “tôi”, những thành phần mà chúng tôi xem là có tính tích cực và quý giá
trong bản thân chúng ta, mà còn chú trọng đến những vị thế “tôi” và những cảm
xúc không mong muốn, thậm chí cả khi chúng là những cảm xúc hoàn toàn không thể
chấp nhận được. Một người có thể tự xem mình là người “hay chỉ trích”, cho đến
khi anh ta nhận ra rằng mình chủ yếu chỉ trích những ai mà anh ta cho là người
thành công. Tuy nhiên, khi xem xét kỹ, có thể lại thấy rằng anh ta ganh tỵ
nhưng lại không thể mở lòng tự thừa nhận về việc này. Chúng tôi mô tả điều này
là “vị thế góc khuất” (shadow position), một khía cạnh trong con người của chúng
ta, rõ ràng nó vẫn ở đó và gây ảnh hưởng lên trên hành vi và cách đánh giá của
chúng ta. Do bởi vị thế này thường không được chấp nhận và thậm chí bị kìm nén,
nó sẽ biểu hiện ra dưới hình thức ngụy trang, làm mất đi tính chân thực của
chúng ta, không chỉ trong mối quan hệ với người khác mà còn đối với chính chúng
ta. Những vị thế "góc khuất" ấy thường dẫn đến những hệ quả có ý nghĩa về mặt cảm
xúc: những cảm xúc bên trong bản ngã được tổ chức lại thành nhiều tầng lớp khác
nhau. Bên dưới một cảm xúc tiêu cực, có một cảm xúc khác sâu hơn có thể được
che giấu. Bên dưới sự bực bội, tức giận, có thể có một nỗi lo âu đang trú ngụ,
hoặc bên dưới một thái độ mỉa mai, châm biếm, có thể là một nỗi đau hoặc một
tình trạng nhạy cảm quá đáng. Thông qua những hình thức khảo sát đi sâu, DSA
giúp thăm dò những tầng lớp khác nhau của cảm xúc và mang chúng ra tiếp xúc với
nhau, cũng như tiếp xúc với các thành phần khác của bản ngã.
Bị giam cầm trong vị thế “tôi” của
chính bạn
Nếu trong công việc cũng như
trong cuộc sống, chúng ta dành phần cho sự hiện thực hóa một vị thế “tôi” đặc
biệt nào đó càng lâu, thì chúng ta càng làm cho nó trở nên vững chắc hơn bên
trong bản ngã của chúng ta. Đến lúc nào đó, chúng ta sẽ nhận ra rằng mình đã bị
“giam cầm” trong vị thế ấy. Ví dụ một người, trong công việc, đã quen với việc
cạnh tranh và sống với những cao vọng, có thể theo thời gian sẽ cảm thấy mình bị
khóa chặt trong vị thế ấy. Điều đó có thể khiến cho anh ta khó khăn cảm thấy động
lòng một cách chân thành với người khác hoặc sẽ khó có thể gắn bó trong mối
quan hệ ấm áp với một ai khác. Trong trường hợp ấy, DSA sẽ mang đến những
phương pháp giúp khởi hoạt lại những vị thế “tôi” từ lâu đã bị lãng quên, bị
kìm nén, hoặc giới thiệu cho người ấy những vị thế mới. Một sự mở rộng “trữ lượng
những vị thế tôi” sẽ giúp kích thích sự linh hoạt của người ấy trong việc thay
đổi từ vị thế cao vọng sang những vị thế khác để có thể làm giảm bớt tính cứng
nhắc trong bản ngã của người ấy.
Lợi ích và những ứng dụng
DSA giúp cho hai khía cạnh đời sống
cá nhân và đời sống nghề nghiệp được mang lại gần với nhau như hai mặt của một
đồng tiền. Sự đa dạng của những vị thế “tôi”, cùng mối quan hệ có tính đối thoại
giữa chúng, là những trọng điểm cần được chú ý. Những xung đột, mâu thuẫn và đối
lập xảy ra bên trong bản ngã vốn là điều bình thường, và thậm chí có thể trở
thành nguồn lực cho sự sáng tạo. Mục đích của cách tiếp cận là khảo sát những vị
thế “tôi” quan trọng đã làm nên những thành phần bên trong bản ngã của chúng ta
trong xã hội đương đại, cả với những khả năng lẫn tính chất không chắc chắn của
chúng, rồi liên hệ chúng với nhau theo một cách thức sao cho sự cộng tác và
liên kết giữa chúng có thể xảy ra. DSA đặc biệt hữu dụng trong việc tái định hướng
về công việc và trong việc học, các vấn đề trong nghề nghiệp, stress và kiệt sức
(burnout), các vấn đề về bản sắc và trong những mối quan hệ xã hội.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.